Cái chòi rõ ràng chỉ cao hơn mặt đất bốn mét thế nhưng vì bị bão cát cùng thằn lằn tàn phá nên đã hình thành một cái hố sâu, Chu Du cùng Tạ Tuyên phải sau một lúc mới rơi xuống mặt cát.
Sau khi đã chạm đến mặt cát, chưa kịp để cậu kịp giữ thăng bằng sau cơn chấn động, Tạ Tuyên đã kéo cậu chạy đi. Phía sau, con thằn lằn cũng đã nhanh chóng đuổi theo bọn họ. Đương nhiên tốc độ của con người không thể nào sánh bằng nó, hơn nữa còn là ở trên sa mạc chỉ đi một bước cát đã muốn lún xuống mười xăng-ti-mét. Cũng bởi vì thế nên khoảng cách giữa hai người và con thằn lằn khổng lồ ngày càng ngắn lại.
Tạ Tuyên không để ý đến con thằn lằn gần sát phía sau, lúc này hắn chỉ tập trung kéo cậu chạy về một hướng. Sau khi thấy được cây xương rồng khổng lồ hắn liền nhanh chóng chạy đến, sau đó nhanh chóng kéo sợi xích sắt bên dưới gốc cây.
Bộp!
Một tiếng va chạm cực lớn vang lên, sau đó là những tiếng rít bén nhọn. Tạ Tuyên ngồi dựa vào tường thép thở dốc, trong lòng thầm cảm thấy may mắn vì hắn nhớ ra ở gần mỗi cái chòi đều có một hầm lánh nạn. Nếu không, có lẽ là hai người đã ở trong bụng con thằn lằn kia đi.
- Tạ Tuyên, bây giờ chúng ta phải làm sao?
Chu Du vừa phục hồi tinh thần từ việc vừa rồi thì lên tiếng hỏi hắn.
- Trước hết cứ ở trong đây đã, thằn lằn khổng lồ thường đi theo cặp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-tan-tat-em-yeu-anh-roi/2717574/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.