Vì không thể xác định thằn lằn khổng lồ khi nào rời đi nên Tạ Tuyên tính toán hai người phải ở trong hầm khoảng ba ngày.
Ba ngày, suốt ba ngày hai người ngoài chút nước ít ỏi thì không còn gì vào bụng. Tạ Tuyên còn miễn cưỡng chống đỡ được, nhưng một người chưa từng trải qua gian khổ nhiều như Chu Du thì chưa qua ngày đầu tiên đã chống đỡ không nổi. Không ngoài dự đoán, đến buổi tối cậu đã phát sốt.
Tạ Tuyên nhìn cái người nhỏ nhắn đang nằm trong lòng mình, lúc này khuôn mặt cậu đỏ bừng vì sốt. Hẳn là cậu đang rất khó chịu đi? Hắn nghĩ vậy và cũng nhận định như vậy bởi cả người cậu đều nóng ran và đôi mày đẹp đẽ đang cau lại, trông cậu thật yếu ớt.
Càng nhìn, hắn vô thức cau mày lại, còn hơn cả cái người đang bị sốt. Nếu cứ như vậy thì không ổn rồi. Hắn cần thiết phải làm gì đó. Hiện giờ hắn thật hối hận vì lúc chạy không xách theo con thỏ mà mình săn được.
Sắc mặt cậu lúc này càng ngày càng xấu, hắn lo sợ nếu cơn sốt không thuyên giảm có lẽ cậu sẽ không thể chống đỡ nổi.
Không được! Đã hứa với lòng mình bảo vệ cậu, nhất định không thể để cậu có chuyện được!
Ánh mắt hắn trở nên cương quyết, sau đó hắn rút con dao găm giắt ở túi quần, không do dự mà rạch một đường giữa lòng bàn tay mình.
Dòng máu ấm nóng, ngọt ngào truyền vào khoang miệng được cậu nhanh chóng nuốt xuống. Trong mơ hồ, hình như cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-tan-tat-em-yeu-anh-roi/2717572/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.