Mộng Dao mệt mỏi dựa vào lòng Hạo Hiên, bao nhiêu chuyện kinh thiên động địa khiến cô nuốt không trôi. Anh vuốt nhẹ bả vai cô, đáy mắt thoáng âm trầm bởi vì có lẽ vụ này sẽ dính dáng đến không ít người quen.
“Hiện tại em chỉ cần tập trung vào chuyện quan trọng nhất thôi.”
Mộng Dao và Hạo Hiên đợi tới khi đám người Duy Đăng rời đi thì mới bình thản bước ra khỏi phòng, không khỏi cảnh cáo nhìn A Mã thêm vài lần. Anh kéo ông ta ngồi xuống, bắt đầu dùng dáng vẻ kẻ biến thái tay dính đầy máu mà hàn huyên sự đời. Còn cô tiến thẳng về phía con tin.
“Này định làm gì đó?”
Hai tên kia nhìn thấy thì lập tức đứng lên ngăn cản.
“Tôi thích tâm sự với con tin trước khi thực hiện kế hoạch thôi.”
Cô mỉm cười nham hiểm, tay xoay tròn con dao trông vô cùng điệu nghệ khiến hai người kia nhất thời lùi lại. Họ đành tặc lưỡi rồi ngồi cách xa ra, cho phép cô vào căn phòng đang nhốt con tin.
“Các người có bắt tôi thì tôi cũng không giúp ích gì được đâu.”
Giọng nói kiên định phát ra từ cậu trai trẻ khiến cho Mộng Dao không khỏi cảm thán ngưỡng mộ, quả nhiên là con trai của một vị chính trực. Cô đi lại gần, có chút thích thú với việc bản thân làm kẻ gian manh.
“Chúng tôi đâu cần cậu khai ra gì, chỉ cần cha cậu biết điều thôi.”
“Cha tôi cũng sẽ không vì chuyện này mà quay đầu. Các người chỉ tốn thời gian thôi.”
“Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-gau-mot-long-si-me-co-vo-tho-nho/3485224/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.