Sau hai việc tối qua, đám người A Mã vô thức run sợ mỗi khi nhìn thấy Hạo Hiên và Mộng Dao. Họ nhận ra đây là cặp đôi một thích khiêu khích cảnh sát, một hay nổi hứng thích cầm dao lóc thịt người khác.
[Tay em ấy phồng rộp lên cả rồi, chắc tại toàn xoay dao thôi.]
[Ở đây nhiều muỗi quá. Ai cho chúng mày cắn em ấy.]
Mộng Dao cảm thấy Hạo Hiên lo lắng cho mình quá nhiều đến mức lải nhải trong đầu cô suốt ngày. Muốn không chạm vào anh thì cô lại không làm được. Vì thế đành phải dời sự chú ý của anh sang một nơi khác.
“Chó điên, anh nghĩ mọi thứ sẽ ổn chứ?”
Từ lúc nghe vị thanh tra kia kêu anh như thế, cô liền luôn miệng nhắc đến một cách thích thú. Mà chỉ cần là thứ cô thích thì Hạo Hiên hận không khiến cô kêu nhiều thêm chút.
“Tin tưởng anh. Sẽ không có việc gì tệ xảy ra.”
Đột nhiên, A Mã xông vào bên trong phòng với vẻ mặt hoảng hốt: “Không ổn, cảnh sát đã tìm ra nơi này.”
Hạo Hiên và Mộng Dao nhanh chóng đứng lên. Thấy hai người đàn ông kia tính đem Từ Thông ra làm lá chắn thì lập tức cau mày.
“Này đừng có chạm vào miếng mồi của tôi.” Cô nghiến răng, giành lấy Tư Thông trong tay hai kẻ kia.
Hạo Hiên đẩy Tư thiếu gia về phía A Mã: “Hiện tại chỉ có ông biết rõ địa hình ở đây, mau dẫn người rời đi trước. Chúng tôi sẽ yểm trợ phía sau.”
Hạo Hiên cũng đồng thời quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-gau-mot-long-si-me-co-vo-tho-nho/3485225/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.