“Hai người này là ai nữa vậy ông Mã?”
Hai người đàn ông nhíu chặt mày, có chút cảnh giác khi nhìn thấy Hạo Hiên, nhưng ánh mắt lại có chút thèm thuồng nhìn Mộng Dao.
[Thật muốn dán mắt họ lại.]
[Ai cho phép họ nhìn em ấy càn rỡ như thế.]
Mộng Dao gãi nhẹ vào lòng bàn tay của Hạo Hiên để anh bình tâm trở lại, sau đó bất chợt rút lấy con dao nhỏ bên hông A Mã mà phóng thẳng về phía trước. Con dao sượt ngang mặt một trong hai kẻ kia rồi cắm thẳng vào tường.
“Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó. Tôi hay thích móc mắt kẻ khác lắm.”
Mộng Dao nở nụ cười ngạo nghễ của một kẻ biến thái nhưng trong lòng tim đập liên hồi. Cô có nên cảm ơn bản thân lúc trước học qua mấy trò mèo này để bán hàng dạo hay không, hiện tại lại có dịp trổ tài.
“Em yêu, anh không muốn tay em lại dính máu.”
Hạo Hiên giấu sự ngạc nhiên vào trong, vẻ mặt cưng chiều lẫn đắc ý hiện lên.
[Em ấy còn nhiều tài lẻ như vậy.]
[Ai mà giỏi như vậy. Chính là em yêu của mình đó.]. truyện ngôn tình
“Chi bằng anh bẻ gãy cổ chúng cho tiện.”
Anh liếc mắt về phía hai kẻ kia, ánh mắt như hổ khiến họ không khỏi khiếp sợ.
Mộng Dao cố gắng nhịn cười, bẽn lẽn đấm nhẹ vào lồng ngực anh, biến cả hai trở thành cặp đôi thích giết người vô cùng biến thái.
“A Mã, ông dẫn ai về thế hả?”
A Mã cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-gau-mot-long-si-me-co-vo-tho-nho/3485223/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.