Mộng Dao cả ngày sau cũng không gặp lại Thi Lâm nhưng trong đầu luôn vang lên những câu nói của cô ta. Chợt có một suy nghĩ thoáng qua trong đầu, chẳng lẽ cô ta cũng giống như cô, là một người xuyên không sao? Nếu như vậy, thượng tướng nhà cô thật sự bị nhắm đến.
Cô xuyên qua đây đã là một sự việc ngoài ý muốn mà cục thịt bên người còn bị người ta dòm ngó. Sao mà có thể chịu đựng được chứ!
Mộng Dao siết chặt bút, nếu nữ chính muốn chơi thì cô chiều. Tiền tài cô muốn, thịt của thượng tướng cô cũng muốn.
“Không đi uống nước thật à?” Ba cô bạn hỏi lại lần nữa.
“Không, hôm nay tao muốn về sớm.” Cô lắc đầu, chỉ mong muốn chạy ra gặp mặt người nào đó nhanh nhất có thể.
Mộng Dao nghĩ là thế nhưng vẫn chậm rãi đi trên hành lang ra tới sân trường. Bóng hình nhớ nhung dần hiện ra trước mặt. Hạo Hiên dựa lưng vào xe, dáng người cao ráo cường tráng thu hút không ít ánh nhìn của nữ sinh. Nhưng khi cô vừa xuất hiện, mọi sự tập trung của anh đều dồn hết lên người cô không thể tách rời.
Hạo Hiên đứng thẳng lên, trong tay là ly sữa ấm đã chuẩn bị sẵn cho Mộng Dao. Tuy nhiên bước chân còn chưa đến gần cô thì một thân ảnh đã chặn đường của anh lại.
“Anh Hạo Hiên, không ngờ có thể gặp anh ở đây.”
Thi Lâm xuất hiện khiến Mộng Dao và Hạo Hiên đồng thời nhíu mày. Nghĩ tới việc ban sáng, anh càng cảm thấy cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-gau-mot-long-si-me-co-vo-tho-nho/3485217/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.