“Chừng nào ra về thì gọi cho tôi. Tôi sẽ đến đón em.”
Sự tình vừa rồi khiến Hạo Hiên càng lo lắng cho sự an toàn của Mộng Dao. Gương mặt anh vẫn chưa hết sự nghiêm nghị và cảnh giác.
“Tôi biết rồi. Cảm ơn anh nhé.”
Cô mỉm cười đáp lại, mới khiến mày anh giãn ra đôi chút.
“Ừm, học tốt nhé.”
Sau khi tạm biệt Hạo Hiên, Mộng Dao đứng giữa khuôn viên trường, cố gắng lục lại chút kí ức còn sót lại của nguyên chủ mà tìm hiểu tình hình ở đây. Nữ phụ không phải thuộc dạng ngốc nghếch, nhưng vì chán ghét sự gò bó và cả cơ thể yếu ớt này mà không ngừng náo loạn khắp nơi. Dù vậy nữ phụ vẫn có thể thi vào ngôi trường điểm thế này thì cũng không phải dạng vừa.
Mộng Dao không biết có nên vui mừng hay không khi ngành học của nữ phụ cũng là quản trị kinh doanh giống như cô, như vậy cũng đỡ cho cô mất một phần sức lực. Nhưng còn chưa kịp đi vào lớp thì đã có ba cô gái chặn ngang đường.
“Sao giờ mày mới tới? Nay muốn cúp đi đâu chơi?”
Mộng Dao chỉ biết cười gượng, trước mặt cô chính là hội bạn thân con nhà giàu chuyên môn ăn chơi tứ táng của nguyên chủ.
“Tao nhờ người điểm danh hộ rồi. Mà dù có cúp thì giáo viên cũng không dám đánh vắng chúng ta đâu.”
“Tao đang muốn đi làm lại bộ móng, hay đi làm móng xong đi mua túi xách đi.”
Tiếng bàn tán vang lên liên tục, nhưng rất nhanh đã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-gau-mot-long-si-me-co-vo-tho-nho/3485216/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.