Thượng tướng Hạo Hiên từ nay được phụ trách công việc làm vệ sĩ riêng cho Ngô tiểu thư.
Mộng Dao nghe thông báo từ quản gia mà không biết nên vui hay buồn. Cô biết cô đã để ý tới anh, nếu cứ tiếp xúc như thế này thì có lẽ cô không kìm được lòng mình mất.
Cuối cùng Mộng Dao vẫn ngồi ở trong xe, được Hạo Hiên đưa tới trường trong sự hân hoan của quản gia và người hầu. Cô có cảm giác bản thân và anh đã được họ đặt lên một con thuyền để sẵn sàng ra khơi thành công.
“Anh không cần phải như vậy… Nếu anh không thích hay có việc bận thì…”
“Tôi không sao.” Anh nhanh chóng trả lời: “Với lại tôi thích chăm sóc vị hôn thê của mình.”
Một câu nói của anh cũng đủ khiến cô xiêu lòng. Người đàn ông này càng lúc càng biết cách nói chuyện dỗ ngọt người khác.
“Vậy sao này làm phiền anh rồi. Tôi rất khó chiều đấy.” Cô trêu chọc, quyết không chịu thua.
“Được, tôi giỏi nhất là kiên trì theo đuổi.” Anh dừng lại đèn đỏ, quay sang đối diện cô.
Mộng Dao tay cầm sữa ấm, nhưng biết rõ lòng mình cũng đang ấm dần lên từng chút. Có điều mớ bong bóng màu hồng chưa kịp được thả ra thì đã bị bể nát bởi lần thắng xe gấp của Hạo Hiên, dù vậy bàn tay anh cũng nhanh chóng giữ chặt lấy cô để cô không bị ảnh hưởng quá nhiều. Tuy nhiên sự bất ngờ cũng đã đủ khiến cho trái tim nhói lên.
Mộng Dao hít thở không nổi, tay ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-gau-mot-long-si-me-co-vo-tho-nho/3485215/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.