A Sơ thực sự tìm mộtcái động chui vào, ở trong đó suốt ba ngày ba đêm. Trong khoản thời gian này, nàng đã suy nghĩ rất nhiều chuyện, nhớ lại từng sự việc mình đãlàm trong suốt bốn vạn năm qua.
Nhớ rõ khi mới đến Đông Lăngđiện, A Sơ muốn ngày ăn ba bữa nhưng lại không biết mình thích ăn cáigì, khẩu vị ra sao. Điểm tâm phòng bếp làm thường bị đổ đi, có đôi khiphòng bếp làm lại đến ba lần, nàng cũng không ăn một miếng, vẫn la hétkhông hợp khẩu vị, không muốn ăn, cho tới khi đói bụng, không ai để ýtới lại thầm mắng nha hoàn phòng bếp. Chuyện quần áo cũng vậy, mỗi nămchức nương đều đến đo may cho nàng, mỗi một kiểu nàng may bảy màu khácnhau, kết quả xiêm y của mấy vạn năm trước vẫn còn bị xếp trong đáy hòm. Khi xuất môn, nàng không làm vỡ bình hoa của Thái Thượng Lão Quân thìlại chọc ghẹo Tiểu thần quy của Tư Mệnh Tinh Quân hoặc là đánh nhau vớiHao Thiên Khuyển của Nhị Lang Thần. Mỗi lần như thế đều là Mộ Khanh ramặt giải quyết cho nàng. Khi đó Nguyễn Nguyễn đã nói với nàng, Mộ Khanhmới từ chỗ Thượng đế trở về đã tới chỗ từng người xin lỗi. Lúc đó nàngcòn thấy kiêu ngạo vì có Mộ Khanh bao che.
Chuyện như vậy khôngchỉ một hai chuyện, giờ nghĩ tới thấy mình quả thật rất quá đáng, cũngkhông nghĩ tới cảm nhận của người khác, chỉ một mực làm theo ý mình.Nhưng mà, nàng quậy như vậy, sao Thượng đế vẫn thăng cho nàng làm thượng tiên? Vấn đề này không chỉ người bên ngoài không rõ mà nàng cũng thấykhó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tien-nguoi-that-hu/43915/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.