Qua chuyện của LụcKiều, A Sơ bắt đầu chú ý tới ngôn hành cử chỉ của mình, không thể tùyhứng như trước kia nữa, như vậy không chỉ làm người ta chán ghét mà cònliên lụy tới người khác.
Lần này sau khí trở về, mỗi ngày A Sơđều đi vòng quanh Đông Lăng điện, thấy có tiên tỳ nào cần hỗ trợ là đếngiúp. Các tiên tỳ lúc đầu đều nghiêm mặt cự tuyệt nhưng nàng thuyết phục mãi, cuối cùng cũng đỏ mặt để nàng hỗ trợ, sau đó còn nói lời cảm tạnàng. Có tiên tỳ bệnh, không giặt quần áo được, nàng liền làm giúp; cótiên tỳ vừa nấu nước vừa xào rau, A Sơ liền giúp trông coi lửa; có tiêntỳ mệt mỏi vì múc mười thùng nước liền, nàng cũng lại giúp. Còn có rấtnhiều chuyện khác, có khi cả người toàn thân đau nhức nhưng nhận đượcnhiều lời cảm ơn, trong lòng A Sơ rất vui vẻ, hưng phấn hơn nữa thái độmọi người đối với nàng cũng thay đổi, tươi cười trở nên ôn nhu, tự nhiên hơn
Trước kia A Sơ muốn mượn sách của Nguyễn Nguyễn đều phải đến phòng nàng, bây giờ thì Nguyễn Nguyễn đã chủ động đến phòng A Sơ,chọncho nàng loại thích hợp rồi cùng nhau thảo luận về khúc mắc tình cảm của nam nữ trong đó, có khi tới khuya liền lăn ra ngủ, hôm sau mới trởi về. A Sơ cũng cảm thấy mình so với trước kia vui vẻ, thoải mái hơn nhiều.
Hôm nay nàng vừa từ bên ngoài về liền giúp tiên tỳ Thúy Trúc làm chổi, bàntay bị ngứa lại bị xây xát rất đau, ngâm nước lạnh xong mới đến bên cửasổ đọc cuốn truyện hôm qua Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tien-nguoi-that-hu/43916/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.