Đối với chuyện tìnhnhân cũ của Mộ Khanh, A Sơ vẫn rất tò mò nhưng không dám hỏi thẳng, cảmgiác giống như có gì đó treo ngay đầu quả tim, không hỏi trong lòng cảmthấy không thoải mái.
Miệng vết thương trên mu bàn tay đã khéplại, nàng rút tay ra “trong khoảng thời gian này ta vẫn có một chuyệnmuốn hỏi thượng tiên, trên Thiên giới, nam tử như thượng tiên đều cướimột nữ nhân về quán xuyến việc trong nhà, thượng tiên ở Nam Lăng điệncũng đã có con để ẵm bồng, sao thượng tiên còn chưa cưới vợ? có phải cógì khó nói không?”
Mộ Khanh nhìn nàng, ánh mắt dần tối lại, chậm rãi lắc đầu “bản tiên không cần nữ nhân”
A Sơ chỉ muốn biết tình nhân cũ của hắn mà Nguyễn Nguyễn nói là ai, không ngờ lại nhận được đáp án như vậy. “Lão thái giám” đúng là bị hư đầu rồi mà, nàng có chút khó hiểu, ngoại trừ thở dài thì cũng là thở dài. A sơvỗ vỗ vai Mộ Khanh, an ủi hắn “thượng tiên không cần khổ sở, Thiên giớinhiều tiên đan tiên thảo như vậy, ngày khác ta sẽ đến cầu Thái ThượngLão Quân chế đan cho ngươi, ngươi nhất định có thể cưới vợ như những nam nhân bình thường khác”
Mộ Khanh nhướng mi “bình thường?’
A Sơ gật gật đầu.
Mộ Khanh sửng sốt , ngực như bị cái gì đánh trúng lại như đang cật lựcnhẫn nại chuyện gì đó, hồi lâu mới cắn răng nói “ý ngươi nói…bản thượngtiên về phương diện kia không được bình thường?”
Ngữ khí này làmcho cả người A Sơ run lên, lúc này sắc mặt Mộ Khanh xanh mét, nàng nghĩhắn thấy nàng đã biết chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tien-nguoi-that-hu/43914/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.