Cả đêm trò chuyện, Nhạc Phàm vẫn không uể oải, ngược lại nghe được rất nhiều kỳ văn dị sự, tăng thêm không ít kiến thức.
Sáng sớm hôm sau, ánh nắng tươi sáng báo hiệu một ngày mới.
Tiểu Cẩu chậm rãi mở hai mắt ra, đập vào mắt là một gương mặt xa lạ, tóc bạc trắng, gương mặt lại hồng hào, hai mắt tỏa ánh sáng, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng cười quái dị, làm cho người ta nghe được cũng thấy da đầu tê dại.
"A…"
Tiểu Cẩu kêu lên sợ hãi, vội vàng bật dậy, khẩn trương chăm chăm nhìn đối phương.
Khấu Phỉ biết bộ dáng làm đứa nhỏ sợ, không khỏi xấu hổ cười cười, sau đó xoay người bỏ đi không ngồi xuống, thể hiện bộ dáng tông sư một phái. Dù sao cũng là sư phụ, không thể nào làm mất hình tượng trước mặt đồ đệ tương lai?
Nhạc Phàm không tức giận trừng mắt nhìn Khấu Phỉ một cái, lập tức tiến lên, đưa ra bộ quần áo mới tiểu nhị đã chuẩn bị sẵn. Ở chỗ này mặc dù rất nghèo, bất cứ đồ nào cũng rất mắc, so với chỗ của hắn không ngừng còn cao gấp ba lần. Cũng may Nhạc Phàm cũng không phải là người keo kiệt, lập tức xuất tiền ra mua.
Tiểu Cẩu thấy Nhạc Phàm ở đó, phảng phất thở phào nhẹ nhỏm mà yên tâm ăn, chỉ là tâm tình mâu thuẫn thủy chung không cách nào lướt qua được. Sau một thoáng do dự, hắn tiếp nhận một bộ đồ mới, lại ngồi thừ ra.
Nhạc Phàm biết tâm lý của đứa nhỏ thấy trong lòng khó chịu, an ủi vỗ vỗ vai nó nói: "Hết thảy cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441426/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.