Trương Lưu Minh đứng tại chỗ chấp tay sau lưng ngắm nhìn về phía doanh trại quân địch.
Lưu Cảnh thì đang bận rộn ăn tối và đi về phong với các thê tử của mình, còn tứ đại tộc trưởng mỗi người đều có ý nghĩ riêng, đúng là một đêm bận rộn.
Mặt Trời vừa ló dạng thì đã nghe tiếng binh sĩ la hét, Kiệu Khiêu đưa ra hạ kế là tập trung binh lính trên tường thành để bâng tên, chỉ để lại số ít đánh nghi binh cầm chân quân địch.
Từng trận mưa tên loạn vũ tên bay đầy trời, tiếng ngựa hí khắp nơi tiếng la hét vang dội khắp trời đất:
"Gϊếŧ,vì người thân của chúng ta bên trong thành mà gϊếŧ."
"Xung phong, anh em theo ta hôm nay phải hạ được thành này."
Bên Ngu Lang có một tên thiên nhân tướng cầm đầu trên lưng ngựa lao về phía trước chỉ thẳng mũi kiếm về phía cổng thành hét to:
"Các binh sĩ, ai muốn lập đại công thì theo ta, Gϊếŧ."
Hàng loạt binh sĩ rời khỏi hàng đi theo tướng lĩnh của mình lao về phía trước, cả đám như không muốn mạng cứ đâm thẳng vào quân địch, nhiều lần bị bao vây nhiều lần thoát thân.
Hỏi bọn hắn vì sao liều mạng như vậy, đương nhiên vì bọn hắn tin tưởng tướng lĩnh của mình, bọn hắn đã sát cánh với nhau từ hồi còn bách nhân tướng.
Tên thiên nhân tướng kia gọi Hạng Sở Nam, hắn anh dũng phi thường mỗi lần đánh trận hắn luôn là người tiên phong, lấy được không ít đầu của tưởng lĩnh bên địch nên chỉ trong năm năm hắn từ một tên lính vô danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thanh/4242034/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.