Doanh trại quân Ngu Lang.
Điềm Mộng Túy đứng trước cửa của lều trại đi qua đi lại liên tiếp, tên thiên nhân tướng bắn tên khi sáng thấy phiền nên mở miệng phàn nàn:
"Ngươi có thể ngừng lại được không?"
Điềm Mộng Túy không đáp lời mà vẫn như vậy, hiện tại hắn rất lo lắng cho bạn của mình hơi sức đâu mà lo những chuyện khác.
Hạng Sở Nam được đưa phái danh y đến chửa trị, nhưng đã nữa tiếng trôi qua mà không có kết quả bảo hắn không lo lắng làm sao mà được.
Cửa màng được vén lên một tên danh y từ trong bước ra thần sắc mỏi mệt như làm việc quá độ, nói với giọng yếu ớt:
"Không cần lo lắng nữa, hắn tạm thời không sao tuy vết thương khá sâu nhưng không phế được."
Điềm Mộng Túy ngã ra ghế thở nhẹ một hơi, hắn siết chặt nắm đấm âm thầm thề ngày mai phải lấy đầu Kiệu Vu Đa.
Tên bác sĩ kia không nán lại lâu mà gấp rút đi nơi khác vì vẫn còn rất nhiều người bị thương đang chờ hắn.
Tạ Hiểu Thành đang bắt ghế ngồi trên một mô đất cao, nơi đủ cao để quan sát toàn quân của mình hắn cấm thanh đại đao bên kế bên hong, đang từng ngụm uống rượu.
Sao lưng truyền đến tiếng bước chân, một tên ngũ thiên nhân tướng từ từ bước đến trên tay hắn đem theo một bầu rượu cùng một dỉa đồ nhắm.
Đi đến bên cạnh Tạ Hiểu Thành tùy ý ngồi xuống đất cười nói:
"Tướng quân ngài chỉ uống rượu mà không chuẩn bị chút mồi nhắm nào sao."
Tạ Hiểu Thành lại uống một hớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thanh/4242035/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.