Nơi nào đó của Huyền Thai đại lục, một tông môn với tên gọi Thanh Vân.
Một nữ đệ tử đã đứng trước động phủ của sư phụ mình hồi lâu, nàng liếc về hướng các sư tỷ của mình, như tăng lòng can đảm hướng động phủ truyền âm:
"Sư Phụ, con thành công vào luyện khí tầng bảy rồi, người cho con xuống núi lịch luyện được không."
Trong động phủ một đạo cô đang tĩnh tọa, khi nghe thấy truyền âm của đệ tử mới mở mắt ra, việc nàng làm đầu tiên không phải hồi âm mà là bấm tay như đang suy tính gì đó, rất nhanh có đáp án chỉ là khi đến gần chân tướng thì nàng lại thấy hình ảnh của một lão nhân mỉm cười chông về phía nàng.
Đạo cô rất nhanh ngưng tính toán lại, trong lòng phát lạnh rất nhanh nàng lấy lại được bình tĩnh, trầm ngâm một lúc rồi hồi âm cho đệ tử của mình:
"Có thể, nhưng phải đi với các sư tỷ của con."
Chu Thiến Nguyệt đứng trước động phú khi được hồi âm, khuôn mặt hiện lên sự vui vẻ hướng các sư tỷ của nàng ra hiệu, các nàng rất ăn ý nhanh chóng đi ra sơn môn.
Một người trong đó cười nói:
"Ha ha, cuối cùng ta cũng thoát được nơi không thú vị này."
Có người nhanh chóng phụ họa:
"Đúng đúng, nơi này đúng là không có nhân khí a."
Đang cảm thán liên tục bỗng nhiên quay sang nhìn về phía tiểu sư muội hiếu kỳ hỏi:
"Đúng rồi tiểu sư muội, tại sao lần này muội lại đồng ý với bọn ta xuống nuối đi du lịch."
Có người thấy không thích hợp nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thanh/4242027/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.