Thiên Hồi và Mộc Thông theo Duyệt Nhi quay về Yểm Tịch sơn, quang minh chínhđại dưới ánh mắt giết người của Cửu Kiếm tự nhiên ăn chùa uống chùa.
Duyệt Nhi dạo gần đây có thêm một sở thích, chính là xem Cửu Kiếm và ThiênHồi đấu võ mồm. Nàng mặc dù tâm tư không tinh tế, nhưng dựa vào khứugiác linh mẫn của một cô hổ, đánh hơi được bên dưới lời lẽ cay độc củaCửu Kiếm và Thiên Hồi có không khí khác với bình thường.
Quả thực không chỉ cô hổ nhỏ đánh hơi ra, Phất Dung Ngưng Không Túc Tịch ba người họ cũng nhìn ra được. Ai nấy đều thầm mừng cho nữ hán tử suốt hơn hai mươi vạn năm ở Thần giới không có lấy một người hỏi han cuối cùngđã chào đón mùa xuân đầu tiên của đời mình, đóa hoa đào đầu tiên.
Thiên Hồi quay đầu nhìn đôi mắt to tròn lúng liếng của Duyệt Nhi cứ đảo quađảo lại nhìn hai người bọn họ, lập tức đầu liền phát lạnh, vội ngồixuống bên cạnh Duyệt Nhi, trịnh trọng nói: “Chủ nhân, ta muốn nói vớingười chút chuyện.”
Duyệt Nhi híp mắt cười gật đầu: “Ừ? Muốn nói gì?”
“Ta theo người đến đây đã mấy ngày rồi, thế nhưng vì sao chưa từng gặp Thánh tôn?”
Duyệt Nhi sờ sờ tai: “Thánh tôn là ai?”
“………………..Người không phải ở cùng Thánh tôn ư?” Thiên Hồi nghi hoặc.
“Không có nha, ta ở cùng Tức Mặc Ly.”
Thiên Hồi lau mồ hôi: “Chủ nhân, lẽ nào người và ngài ấy ở cùng nhau lâu như vậy, còn không biết thân phận thật sự của ngài ấy?”
“Lúc ta gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2064008/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.