Bên môi Cấp Quỳnh hàm chứa ý cười lạnh lẽo, kiếm trong tay càng múa nhanhhơn. Nhất thời, giữa không trung quang điện giao thoa, kiếm khí đan xen, dưới bầu trời hoàng hôn càng toát lên vẻ mỹ lệ.
Mắt thấy Duyệt Nhi đã dừng lại, Cấp Quỳnh nhanh chóng bay người lại gần,kiếm trong tay đâm thẳng tới, nháy mắt đã đến vị trí yết hầu (cổ họng) Duyệt Nhi.
Ngu Ngư ở bên dưới kinh hãi a lên một tiến. Đám Cửu Kiếm và Phất Dung trong tay đã ngưng tụ linh lực, đang định cản lại kiếm của Cấp Quỳnh, NguCực cũng phóng người đến giữa chừng không.
Duyệt Nhi cầm trượng, ở khoảng không ngay phía trước Cấp Quỳnh nhẹ nhàng điểm một cái, sau đó……………
Cấp Quỳnh đáng thương hoàn toàn không thể cử động, kiếm cứ thế dừng lại nơi yết hầu Duyệt Nhi. Nàng ta vùng vẫy một lúc, phát hiện cả người chẳngthể động đậy, càng giãy giụa thì trên người tựa như bị tơ mỏng cắtxuống, mà tay bàn tay cầm kiếm cũng đã chẳng thể nào cử động. Trong lòng nàng ta hốt hoảng, rất nhanh đã hiểu vấn đề ở đâu, quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy khoảng không nơi Duyệt Nhi vẫn không ngừng lùi lại, không biết từkhi nào đã phủ đầy những sợi tơ mảnh gần như trong suốt, nhưng mọi ngươi đều không phát hiện.
Cấp Quỳnh cười lạnh một tiếng, vào khoảnh khắc trượng của Duyệt Nhi bổxuống thì bắn mảnh vàng lá nơi cổ tay trái đang cầm kiếm về phía trượngcủa Duyệt Nhi, cố gắng ngăn cản đòn tấn công của nàng.
“Duyệt Nhi cô nương, người của Thánh giới quang minh chính đại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2064007/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.