Duyệt Nhi có một giấc ngủ ngon nhất từ khi đến Thánh giới, lúc tỉnh dậy thì Tức Mặc Ly đã không còn ở Yểm Tịch sơn.
Cô hổ nhỏ buồn thiu, rầu rĩ không vui ăn điểm tâm Ninh Tê làm.
Đang nghĩ xem một lúc nữa đi đâu chơi thì được thì Ngu Ngư đã hốt ha hốthoảng chạy tới bẩm báo: “Duyệt Nhi cô nương, Cấp Quỳnh Thánh quân ở chủsơn nói muốn gặp cô, phụ thân bảo ta đến hỏi cô, nếu cô không muốn gặp,vậy người sẽ ngăn lại.”
Duyệt Nhi nhớ lại mấy đoạn chơi xấu trong thoại bản, cười hắc hắc nói: “Nóivới nàng ta, bổn quan bệnh rồi, không tiện gặp người khác.”
Mọi người:………….
Ngu Ngư ho khan một tiếng, nhịn cười không được nói: “Vậy tại hạ trước đi bẩm báo với phụ thân.”
Không ngờ Cấp Quỳnh còn mặt dày đến thế, nàng ta không dùng địa vị thân phậncủa Thánh quân tới gặp Duyệt Nhi, mà nói đơn giản là muốn gặp Duyệt Nhi. Theo như cách nói của Cửu Kiếm, nàng ta nhất định là đến châm ngòi lygián.
Cấp Quỳnh nhiều lần tới gặp không có kết quả, sau đó trực tiếp giao đấu với Ngu Cực, cũng bất chấp thể diện, bay tới Yểm Tịch sơn tìm Duyệt Nhi.
Lúc tìm được Duyệt Nhi, nàng đang ở trong hồ ngồi trên ngọc liên, đôi chânthon dài trắng nõn ngâm trong nước đùa nghịch cùng mấy chú cá.
Khóe miệng Cấp Quỳnh giật giật, hừ, cái đồ không có chí lớn.
“Duyệt Nhi cô nương, hôm nay ta tới là có chuyện muốn nói với cô.”
Duyệt Nhi ngẩng đầu nhìn nàng: “Mời.”
“Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2064009/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.