Mấy người vừa nãy dùng pháp thuật xách Duyệt Nhi vội vàng rời khỏi NguPhong, còn chưa kịp lấy hơi thì đã gấp gáp hướng phía Hóa Lương mà đi.
Đến Thanh Hoa sơn.
Thanh Hoa sơn là khu vực giao giữa hai thế lực Ngu Phong và Hóa Lương.
Vệ bát nhìn Duyệt Nhi không biết là hôn mê ngất đi hay đã ngủ mất, theo lý mà nói, đánh nàng một cái như thế, hẳn sẽ không ngất lâu đến thế đâunhỉ.
“Hiện giờ động thủ?”
Vệ đại nhíu mày, vừa rồi lúc ở Yểm Tịch sơn, là vì không thể một lần liềngiải quyết dứt điểm, hiện đến Thanh Hoa sơn thì Vệ đại lại do dự.
“Các ngươi thấy, Thánh quân đại nhân người liệu có thể đưa ra mệnh lệnh như vậy không?”
Vệ bát không rõ vì sao: “Đây là lệnh do Vệ tam truyền đến, hắn chung quysẽ không gạt chúng ta. Lại nói, mặc dù ngày trước Thánh quân đại nhân và tiểu cô nương này có chút dây dưa không rõ, nhưng đã sớm trở thành quákhứ. Người lịch kiếp chưa thành, nghĩ thấy cái giá phải trả như vậy, sao có thể còn nhớ tiểu cô nương này. Chỉ cần giết nàng ta thì vị kia nhấtđịnh sẽ lại theo bước mà quay trở lại lục giới, nói xem mấy vạn năm qua, chúng ta trông chờ không phải thời khắc này sao?”
Vệ đại gãi gãi đầu: “Nói như vậy cũng không sai. Nhưng mà…………”
Vệ tứ sớm đã nghe đến mất kiên nhẫn, đưa tay lấy cây trâm tiểu hổ trên tóc Duyệt Nhi xuống: “Món binh khí tuyệt hảo thế này lại biến thành nhưvậy, vị kia cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2064004/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.