Sở Từ đang ngồi trên cổ thụ, toàn thân hồng y đỏ rực phần phật trong gió,trên gương mặt tuyệt mỹ đều là biểu tình không kiên nhẫn, nhãn tình tàmị thế nhưng một mảnh thâm trầm khó hiểu.
Bên dưới, ngữ điệu đang tận tình khuyên bảo của các trưởng lão Ma tộc đã có phần hận sắt không thành thép: “Ma Quân à, tiểu cô nương đó hạ phàmtrong Tây Tiêu chi cảnh rồi, Đạp Vũ Thần quân và Lạc Thủy Thần quân kiacũng hạ phàm theo, cơ hội tốt như vậy đấy? Ngài vậy mà lại chỉ ôm cơ thể nàng ta từ trong Tây Tiêu chi cảnh đi ra…Ngài đợi đã mấy vạn năm, saovào thời khắc này lại do dự không dứt chứ?”
Sở Từ nhíu nhíu mày, cáu kỉnh nói: “Ông đây chính là không nhẫn tâm.” Ytướng mạo xinh đẹp nhưng lời thốt ra thì lại có phần thô lỗ, tuy nhiêndù thế nào đi nữa cũng chẳng có ai cảm thấy khác lạ, dường như y trờisinh chính là nên nói năng như vậy, một chút cũng không ảnh hưởng đến vẻ đẹp mỹ lệ của y.
Trưởng lão bị lời này nghẹn lại, suýt nữa thì hộc máu: “Ta biết ngài thíchnàng ấy, nàng ấy cũng thật sự giúp đỡ chúng ta không ít chuyện, tínhtình cũng dễ thương. Nhưng mà Ma Quân đại nhân, không phải tiểu nhân coi thường ngài, bên cạnh nàng có Lạc Thủy Thần quân, ngài cảm thấy cônương được nam tử như Lạc Thủy Thần quân yêu chiều như vậy, tính cáchnàng lại cực kỳ đơn thuần, liệu vẫn sẽ nảy sinh loại cảm tình mà ngài kỳ vọng sao?”
Ánh mắt Sở Từ trầm xuống, nhìn về nơi xa xăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2063944/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.