Đạp Vũ thế nhưng lại hoàn toàn không biết chuyện Duyệt Nhi bị giam lỏng,Duyệt Nhi không hề truyền tin về, chàng phái người đi nghe ngóng thìcũng chỉ nói Duyệt Nhi cực kỳ yêu thích sông nước Giang Nam, cũng khôngcó ý định trở lại.
Lúc này chàng đang ở trong doanh trướng nơi chiến trường, hai nước liênthủ, kết quả gần như là đánh đâu thắng đó, giang sơn Lâu quốc bị QuảngHiền Vương đánh chiếm hầu như đã thu về toàn bộ.
Ngón tay thon dài của chàng nhẹ nhàng gẩy ánh nến trên bàn, Duyệt Nhi hiện giờ đang làm gì? Có từng nhớ tới ca ca?
Chàng hiện giờ chỉ có thể nghiêm túc lãnh binh đánh giặc, chàng cũng khôngmuốn để Duyệt Nhi lại trải qua những tháng ngày bôn ba lưu lạc lần nữa,cũng không muốn Duyệt Nhi phải chịu đựng khổ cực khuất nhục. Nhớ tớikhoảnh khắc chàng trở về thành Giang Châu, máu huyết tích tụ trong lònglại muốn trào dâng.
Chàng đứng dậy, bước ra bên ngoài trướng, nhìn khung cảnh núi rừng hoang vumịt mù. Lâu quốc, đất đai lãnh thổ Lâu quốc rất nhanh thôi sẽ thu hồi về được hết, khi ấy, Duyệt Nhi vẫn là nữ tử tôn quý nhất của Lâu quốc,nhưng tình yêu sai trái này chỉ có thể chôn kín tận đáy lòng.
Tháng thứ hai.
Tức Mặc Ly vội vàng từ bên ngoài xông vào, Duyệt Nhi đã khóc đến cổ họngkhản đặc, đôi mắt sưng phù tựa bóng đèn, nước mắt như hạt đậu lăn dài.
Tức Mặc Ly đau lòng vô cùng, nhanh chóng lao đến bên cạnh nàng: “Duyệt Nhi, sao vậy?”
Duyệt Nhi nức nở nói: “Thả ta đi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2063937/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.