Lúc này, Duyệt Nhi ở trong Phù Hoa Lầu ngủ cũng chẳng an ổn, chỉ cảm giácdường như có người đang gọi nàng. Giọng nói đó chứa đựng gấp gáp cùnglo lắng vô cùng, cứ từng tiếng từng tiếng gọi nàng, mãi vẫn không dừnglại.
Mà Tức Mặc Ly và Đạp Vũ ở bên ngoài cũng đã càng đánh càng nhanh, chỉ thấy Tức Mặc Ly cầm Cửu Diệu, cổ tay rung lên, phía chân trời kình lôi liềnầm ầm xuất hiện, đầu ngọn chớp trên mũi đao ồ ạt bay về phía Đạp Vũ. Dọc đường, đất cát vốn đã hóa thành cát bụi đều bị chấn động mãnh liệt màtung lên mịt mù, duy chỉ có ngay giữa con đường để lại một vết lửa cháysâu hoắm.
Đạp Vũ đạp không vội vàng thối lui vài bước, đưa tay triệu hồi ngọc phiếnđang múa trên không trung, ngọc phiến vừa đến tay, vốn là cán quạt vàmặt quạt đột nhiên phân tán biến ảo thành vô số kim châm vô cùng nhỏ,đồng loạt tựa như mũi đao trên tay của Tức Mặc Ly mà phóng đi, trongkhoảnh khắc kim quang cùng thanh quang liền va chạm vào nhau giữa khôngtrung, “oành” một tiếng.
Ai nấy chỉ cảm thấy trong lòng nhảy dựng, khoảnh khắc đó, gió ngừng thổi,chớp ngừng lóe, cả thế giới đều trở nên tĩnh lặng, bọn họ còn chưa kịpphản ứng thì khắc kế tiếp đã bị hào quang rực rỡ diễm lệ vô cùng đánh úp tới, không tự chủ được lùi ra xa mấy trượng. Nếu không phải những người này đều là tu vi tối cao của Bồng Lai tiên sơn, lại cùng nhau lập kếtgiới thì giờ phút này đã thương tích đầy mình rồi.
Ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2063926/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.