Đầu óc Duyệt Nhi choáng váng mơ hồ, lại bị giữ chặt không động đậy được,cảm xúc trước ngực cùng nơi thắt lưng khiến nàng vừa thoải mái vừa bấtan, chỉ cảm giác được không nên như vậy, nhưng nàng lại mơ mơ màngmàng đến độ không nhớ ra điều gì. Chỉ thấy cả người đắm chìm trong mùimực ấm áp, hoàn toàn không biết hiện giờ đang xảy ra chuyện gì.
Nếu đôi mắt to tròn phủ đầy sương mờ của nàng có thể nhìn thấy, chỉ cần cúi đầu liền có thể bắt gặp nam tử đang cúi người hôn đôi môi mình, trêngương mặt tuấn tú trắng nõn cũng đã đỏ bừng, đôi đồng tử ấm áp dịu dàngnhư xuân thủy thường ngày hiện giờ tràn đầy mông lung cùng khát vọng,không phải là Mặc Ly mà nàng vẫn thường tâm tâm niệm niệm nhớ nhung, màlà Đạp Vũ sư phụ nàng vẫn hằng ngưỡng mộ cùng ỷ lại.
Chiếc váy lưu tiên hoa mỹ tinh xảo từ trên bả vai tụt xuống, chất vải vân gấm tơ lụa mềm mại trân quý nhất thế gian nhưng dù thế nào đi nữa cũngkhông bằng một phần vạn da thịt trơn bóng mềm mại của cô bé đang ômtrong ngực. Làn da trắng mịn nõn nà giờ phút này bởi vì hơi rượu, nhuộmmột màu hồng hồng bàng bạc, không chút cử động dưới ánh nhìn của ĐạpVũ.
Y phục có chỗ đã mở ra, da thịt Duyệt Nhi trắng nõn trơn bóng đã khó bềgiữ lại, huống chi còn thêm đôi tay bên hông đang trợ giúp, y phục ấytựa như một thác nước bằng lụa mềm mại từ nơi bả vai trợt xuống. Hô hấpĐạp Vũ càng lúc càng dồn dập, làn da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2063923/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.