*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tề Vô Thương vẫn bàng quan không nói, lúc lên ngựa mới nửa đùa nửa thật: “Tứ đệ, ngươi thế nào lại sinh lòng tham, lừa gạt tiểu hài tử nhập cung, cẩn thận mẫu hậu đánh ngươi.”
Tề Dư Phái tâm tình vô cùng tốt: “Mục Tử Thạch không phải người bình thường, thư đồng này ta định chắc rồi.”
Tề Vô Thương vỗ vỗ đoản đao bên hông, có điều suy nghĩ: “Tiểu quỷ đó có cái gì không bình thường?”
“Tam ca, ngươi đây là hỏi đố ta sao… ” Tề Dư Phái ghìm dây cương đi chầm chậm, trong lời nói hiển lộ vinh yên: “Hài tử sáu tuổi cư nhiên có năng lực lừa gạt đường đường Phong Tĩnh vương Thế tử, có thể nói thông minh, không bút không mực vẫn siêng năng rèn luyện không ngừng nghỉ, gian khổ không thay đổi, đó là kiên nhẫn, tư chất tính cách như vậy, thế gian liệu có được mấy người?”
Tề Vô Thương cũng ghìm dây cương ngựa, trầm ngâm: “Xuất thân của Mục Tử Thạch không thấp, tuy cha hắn chỉ là quan tam phẩm nhàn rỗi, nếu không phải người hồ đồ, thì tại sao chỉ vì vài câu lộng ngôn vô căn cứ của tương sĩ liền đem cốt nhục thân sinh trục xuất khỏi phủ đệ giam lỏng ở biệt viện ngoài thành? Lại chẳng hề quan tâm tới tùy ý nô bộc khi nhục? Huống chi chính như lời ngươi nói, Mục Tử Thạch bất phàm như thế? Chỉ sợ trong đó còn khúc mắc khác, ngươi nên suy nghĩ chu toàn mới tốt.”
Tề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tang-tri-cam-hoa/193679/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.