Hai ngày sau. Phi chu lặng lẽ lướt qua một cánh rừng. Gió thổi phần phật qua mạn thuyền. Huynh đệ tám người tụ họp một góc, ngồi trò chuyện rôm rả. Tần Lâm – vẫn như mọi khi – đứng lặng ở một góc khác, lau thanh kiếm trong tay, ánh mắt xa xăm.
Lão Cửu đột nhiên lên tiếng: – Tam ca… Đệ thấy trong lòng bất an.
Cả đám đồng loạt nhìn về phía hắn. Tô Trạm cười cợt: – Ăn thêm cơm vào.
Cả đám phá lên cười. – Đúng rồi Lão Cửu. Lần này có Tam ca dẫn đầu, lại thêm tên điên đó nữa. Ngươi lo cái khỉ gì? Đêm hôm đó. Đêm thứ tư sau khi cả nhóm xuất phát. Tại một căn phòng tối dưới hầm học viện, mọi thứ vẫn yên tĩnh như bao đêm khác.
Một tiểu đồng canh gác đang gật gù ngủ gật thì chợt bị đánh thức bởi một tiếng tách... – nhẹ nhưng sắc lạnh. Tiếng nhỏ vậy thôi, nhưng đủ khiến hắn rùng mình. Trong căn phòng leo lét ánh đèn dầu, hắn hoảng hốt ngó quanh, rồi… tách. Tách... Liên tiếp 6 tiếng vọng lên, dội từ phía những tấm mệnh bài màu tím – biểu tượng hạch tâm đệ tử nội môn.
Mắt hắn mở to, mặt tái mét. Không chần chừ, hắn lao ra khỏi phòng, chạy thục mạng đến trước cửa phòng lão sư Hứa Ninh. Đập cửa ầm ầm:
– Hứa lão sư! Có chuyện lớn rồi!
Bên trong vọng ra tiếng lão già còn ngái ngủ: – Hừ... Chuyện không đủ lớn, lão tử sẽ chặt đôi chân ngươi mà bù!
Cánh cửa bật mở. Một lão già râu tóc bạc trắng, da dẻ nhăn nheo, đuôi mắt hằn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-sinh-chi-do/4669601/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.