"Miểu Miểu, lại đây, cho anh ôm một lát."
Hạ Miểu đang bưng bánh quy bơ mới nướng hôm qua, nghe thấy Mục Trụ Thâm gọi mình còn làm bộ như rụt rè, chần chừ nói như nghiêm trang lắm: "Nhưng anh đang làm việc mà."
Mục Trụ Thâm nghe, vui vẻ, tiếp tục dỗ: "Không sao, bây giờ anh không có linh cảm, em cho anh ôm một lát anh sẽ có linh cảm."
"Thật ạ?"
Hạ Miểu nửa tin nửa ngờ thả bánh quy bơ xuống, ngoan ngoãn đi đến trước mặt Alpha.
Mục Trụ Thâm quen tay cầm cổ tay cậu, ôm cậu vào lòng. Hạ Miểu theo hắn, tách chân ra ngồi trên đùi Alpha, hai tay không mời đã đặt lên bả vai hắn, cụp mắt ngoan ngoãn nhìn chằm chằm gương mặt đẹp trai của hắn.
Mục Trụ Thâm ôm hông Omega, hôn môi Hạ Miểu, ám chỉ: "Miểu Miểu, áo ngủ hôm qua anh thay ra không thấy đâu, vừa nãy em có nhìn thấy không?"
Hạ Miểu không ngờ Mục Trụ Thâm bỗng nhiên nói đến đề tài này, giật mình né tránh vùi trán vào hõm vai của hắn, lỗ tai đỏ bừng lên, ấp úng nói: "Không... Không thấy. Chắc là cô chưa kịp giặt."
Mục Trụ Thâm nghe vậy, hứng thú nhướng mày, quả thực không nhịn được ý cười bên miệng.
Hắn nghĩ xem ra con mèo nhỏ ngốc nghếch trộm quần áo xây tổ bắt đầu từ chối tội danh.
"Ồ, thế à..." Mục Trụ Thâm ý vị sâu xa cảm thán một tiếng, nửa câu sau mơ hồ biến mất ở trên gáy Hạ Miểu.
Từ sau khi khám ra mang thai rất lâu rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nho-khon-nguoi/2748292/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.