Lúc cô Trương quay về, Hạ Miểu đang nằm trên đùi Mục Trụ Thâm mơ màng ngủ gật, mà cậu chàng nhà họ Mục kia thì đang chống cằm, cầm máy sấy sấy tóc cho Miểu Miểu.
"Ôi, Miểu Miểu nhà chúng ta." Cô Trương nhỏ giọng thở dài cầm túi đồ lặng yên vào trong bếp.
Mới buổi chiều tắm cái gì mà tắm, người sáng suốt đều biết vợ chồng son này lại ở trong nhà làm cái gì.
Buổi tối Mục Trụ Thâm có việc, năm giờ phải ra ngoài bởi vì hẹn trợ lý Bách Dịch đến đón.
Hạ Miểu cầm túi, cho bánh quy bơ mới nướng hôm qua vào.
Trợ lý Bách Dịch thò đầu ở cửa định vào, bị Mục Trụ Thâm mặc áo khoác đẩy về.
"Đứng yên, đừng vào ăn ké uống ké quấn lấy anh dâu." Mục Trụ Thâm vô tình nói.
Cô gái Beta ở cửa mới hơn hai mươi tuổi, nhưng làm trợ lý cho Mục Trụ Thâm gần năm năm, là một trong những trợ lý làm lâu nhất, một người khác là Beta nam tên Uông Văn.
Ấn tượng của Hạ Miểu với Bách Dịch rất tốt, cậu từng bình luận: "Tiểu Bách là một cô gái rất kiên cường."
"Chẳng trách người công ty đều nói anh là quỷ hẹp hòi giấu vợ." Bách Dịch cãi lại cũng không nể mặt.
Hạ Miểu không để cho hai người đấu võ mồm lâu, cầm túi bánh bích quy đi ra khỏi phòng bếp, dặn dò Bách Dịch: "Tiểu Bách, túi này dành riêng cho em, mấy túi còn lại có thể cho mọi người."
"Vâng, cảm ơn anh dâu." Bách Dịch vui tươi hớn hở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nho-khon-nguoi/2748287/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.