Buổi trưa Mục Trụ Thâm đến đón cậu, bởi vì có Ôn Nhạc, lại đúng giờ cơm nên ba người cùng đi ăn trưa.
Ôn Nhạc chưa từng gặp Alpha nào khí chất như vậy, không biết có phải bởi vì vóc người đối phương rất cao hay là đẹp trai sắc bén hay không, Ôn Nhạc cứ cảm thấy khí chất của người này khác hẳn người thường, thậm chí ngay cả người bác học đẹp trai công tử ca giàu có như bác sĩ Hứa cũng không có khí chất đặc biệt như Alpha này.
Như là khí chất của nhân tài được hàng vạn hàng nghìn nâng niu, sùng bái, kính ngưỡng, theo đuổi, yêu thương, cùng với tự tin cao ngạo bẩm sinh, vừa lễ phép lại vừa có khoảng cách.
Hạ Miểu nhìn cô gái ở đằng sau co rúm như chim cút, lại nhìn Alpha lặng yên lái xe ngồi cạnh. Mục Trụ Thâm có người không thân quen quả thật không thích nói chuyện, biết chắc là Ôn Nhạc bị Mục Trụ Thâm hù dọa, cậu bất đắc dĩ nhìn, đang muốn nói gì đó làm bầu không khí bớt đông cứng, lại thấy Mục Trụ Thâm nhìn gương chiếu hậu, giọng điệu vẫn còn có chút đông cứng, hỏi: "Đồng nghiệp của Miểu Miểu, gần đây Miểu Miểu ăn uống không tốt lắm, chúng tôi có thể sẽ đi ăn thanh đạm, quán súp đuôi bò ở gần chùa Cao Quốc, được chứ?"
Ôn Nhạc không ngờ đối phương sẽ nói chuyện với mình, vừa mừng vừa lo vội vàng nói, "Được được, sức khỏe của tổ trưởng quan trọng nhất, em bé trong bụng quan trọng nhất."
Hạ Miểu nghe vậy, xoay người cười với Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nho-khon-nguoi/2748294/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.