Toàn thân Trì Nhuế Thư lạnh lẽo.
Nàng không tin, lại gõ cửa mấy lần, ngồi xổm dưới lầu chờ Thẩm Trác Ngọc về, mấy ngày, nàng đều không nhìn thấy bóng dáng Thẩm Trác Ngọc.
Trì Nhuế Thư mờ mịt, tất cả dự định mà nàng nghĩ ra, kể cả cùng nhau ăn Tết, cùng nhau chúc mừng đều tan thành mây khói, nàng muốn theo đuổi Thẩm Trác Ngọc, nhưng tất cả đều đã không còn, đều không có cơ hội.
Rất ủy khuất, cũng rất mê mang.
Trì Nhuế Thư ngồi ở bậc thềm, đầu óc rất hỗn loạn, mấy ngày nay nàng chỉ đi tìm Thẩm Trác Ngọc mà quên chăm sóc bản thân, cực kỳ chật vật, nàng có chút nghĩ sa đọa, như vậy thì tốt rồi, dù sao cũng sẽ không có ai nhìn đến nàng.
Nhưng chút hy vọng cuối cùng đã thôi thúc nàng không bỏ cuộc, nàng phải kiên trì, có lẽ lần này nếu tìm được Thẩm Trác Ngọc, Thẩm Trác Ngọc sẽ cùng nàng ở bên nhau.
Nàng nặng nề lê thân thể đi hơn mười bước, đầu óc giống như trường đua ngựa, hơn mười suy nghĩ đang thay đổi.
Nếu không thì từ bỏ đi, quên đi, Thẩm Trác Ngọc từ chối nàng như vậy, đều mệt mỏi, về sau đi trên con đường của riêng mình. Nhưng là, đôi chân nàng vẫn tiếp tục tiến về phía trước.
Trì Nhuế Thư đến bệnh viện, bác sĩ đang trong ngày nghỉ, bệnh nhân trong bệnh viện cũng không nhiều, nàng ngồi ở lầu một lát, một y tá quen biết đi ngang qua hỏi nàng: "Em đến gặp bác sĩ Thẩm sao?"
Nàng gật đầu, nghe y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nhan-da-quy-cung-tieu-thu-kim-cuong/3540641/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.