Cả thành phố đều đang hân hoan, khắp nơi đều có ánh đèn, hàng nghìn ngọn đèn thắp sáng màn đêm đen tối, chỉ có bệnh viện vắng tanh, ngoài cửa cũng không thấy ai, ngay cả đèn trong bệnh viện cũng không sáng như ngày thường.
Thẩm Trác Ngọc chạy đến bệnh viện, ngoài hành lang không thấy ai, chỉ nhìn thấy hai y tá trẻ đang trực ở cửa phòng phẫu thuật, có lẽ bọn họ không thể đón giao thừa cùng gia đình, tâm trạng tương đối kém, sắc mặt đều không tốt.
Y tá trẻ nói: "Nhà cô sao vậy? Gọi số này không có ai bắt máy, gọi số kia thì không liên lạc được. Cuối cùng gọi được số nước ngoài, chuyển máy bảy tám lần mới tìm được một người."
"Xin lỗi xin lỗi." Thẩm Trác Ngọc thở hổn hển, lo lắng hỏi: "Tình huống thế nào rồi? Là vấn đề gì vậy?"
"Ngất do tim mạch, bác sĩ vẫn đang kiểm tra vấn đề cụ thể, cô chờ một chút, đừng lo lắng, được đưa đến kịp thời." Y tá nói, lạnh lùng nói cho Thẩm Trác Ngọc biết phát hiện ra Trì Nhuế Thư như thế nào.
Chuyện này quá kinh khủng, chỉ một chút thôi, Trì Nhuế Thư đã ngất xỉu ở quảng trường, nếu người đốt pháo hoa không đến dọn dẹp hiện trường, tìm thấy nàng rồi đưa nàng đến bệnh viện thì ngày hôm sau nhìn thấy chính là thi thể của Trì Nhuế Thư.
Y tá lại nói cho cô biết nguyên nhân xảy ra chuyện, Trì Nhuế Thư chạy khắp nơi mệt mỏi, nàng chạy suốt một tuần, buổi tối còn thức khuya, nếu không đột tử chết cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nhan-da-quy-cung-tieu-thu-kim-cuong/3540642/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.