Nguyệt Mặc cười nửa miệng, đón lấy hộp thức ăn do Tềma ma mang đến, đám a hoàn theo sau ai nấy tươi cười đặt ngay ngắn lễ vật cầmtheo lên bàn.
Mỹ Ly ngồi nơi mép giường lẳng lặng quan sát, đây làlễ vật Tố Doanh đem về từ nhà mẹ đẻ sao?
Tề ma ma vốn khéo giao tiếp, đi ngay lại gần Mỹ Ly, nụcười càng thêm rạng rỡ: “Trắc phúc tấn, đây là quà do ngạch nương của phúc tấnchúng tôi đích thân chuẩn bị cho người, cảm ơn người đã quan tâm đến phúc tấn.”
Mỹ Ly tủm tỉm cười, quan tâm? Tố Doanh cần gì nàngquan tâm chứ! Đây chỉ là những lời khách sáo, có thể do Tề ma ma nghĩ ra, màcũng có thể do ngạch nương của Tố Doanh dặn dò. Mỹ Ly nhìn đồ vật bày đầy trênbàn mà lòng chua xót ngập tràn. Nàng ước ao có nhà ngoại làm chỗ dựa vững chắc,ước ao có mẹ, có người sẵn sàng vì nàng mà nói ra những lời lịch sự êm tai. Đốivới nàng bây giờ về nhà mẹ đẻ tức là đi gặp lão tổ tông, không có cảm giác ấmáp gia đình, chỉ có lòng biết ơn trĩu nặng.
Được gả đến đây, rời khỏi Khiêm vương phủ, nàng đãkhông còn nhà nữa.
“Chủ tử, có một người xưng là Hải thúc dẫn theo một côbé đến xin gặp người, vương gia đã cho phép họ vào rồi.” Nguyệt Mi hấp tấp chạyvào thông báo, nói xong mới nhìn thấy cả phòng đầy người.
“Hải thúc?” Mỹ Ly sững sờ, sao lão lại tới đây? Nỗichua xót trong lòng càng nặng nề, nàng chỉ có lão quản gia nửa người thân, nửangười hầu này mà thôi. “Mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-ly/29240/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.