Hành cung Thừa Đức đang mùa sen nở rộ. Mỹ Ly cùng tháihoàng thái hậu ngồi trên thuyền hoa say sưa thưởng thức, gió từ mặt hồ đưa lạithoảng hương hoa ngan ngát. Một tiểu thái giám vội vã chạy đến bên bờ, nói nhỏgì đó với thái giám tổng quản. Thuyền cách bờ không xa lắm, Hiếu Trang nhìnthấy, bèn hỏi Ngọc An đằng sau: “Có chuyện gì vậy?”
Ngọc An liền gọi gã thái giám đang đợi lệnh trênthuyền, phái hắn quay vào bờ, lúc trở ra, hắn dâng lên một phong thư.
“Thư của Khánh vương gia gửi cho cách cách.” Ngọc Annói xong còn cười khẽ, bà đã chứng kiến Tĩnh Hiên lớn lên từng ngày trước mắtmình, giờ đã biết viết thư báo bình an cho vợ rồi, nghĩ đến vẻ lạnh lùng thờ ơthường nhật của y, bà lại không nhịn được cười.
Mỹ Ly cầm bức thư hồi lâu, không mở ra ngay. Y đi đãba tháng, đây là lá thư thứ tư, nội dung đều hết sức giản đơn: “Vẫn khỏe, đừnglo.” Chỉ một câu đơn giản vậy thôi mà y phải sai người ngàn dặm xa xôi từ MôngCổ mang về cho nàng, đúng là ngang ngạnh vô lý quá!
Hiếu Trang nhấp một ngụm trà, mày hơi nhíu lại, quan sátvẻ mặt Mỹ Ly. Bà mỉm cười, đủng đỉnh mở miệng như nói một chuyện chẳng có gìquan trọng, “Mỹ Ly, thực ra Tĩnh Hiên rất quan tâm đến ngươi, lúc trước khi đicòn đặc biệt gửi gắm ngươi cho ta.”
“Dạ.” Mỹ Ly cúi đầu vâng dạ.
“Nó ở tận Mông Cổ, ngươi có viết thư nhà cho nó chưa?”Bà biết nhưng vẫn cứ hỏi, nàng chưa hề viết bức thư nào. Quả nhiên bà vừa hỏi,Mỹ Ly liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-ly/29241/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.