Trời đã về chiều, cả doanh trại thắp lửa sáng trưng,chỉ hiềm mọi người đi đường liên tục nhiều ngày đã quá mệt mỏi, sớm đi nghỉ hếtcả, ngoài binh sĩ tuần tra thì chẳng có ai qua lại.
Bên dòng suối nhỏ cạnh doanh trại, Mỹ Ly giặt sạch mớkhăn tay Vĩnh Hách đã dùng. Bầu trời sao mùa xuân úp trên thảo nguyên mênh môngnhư một vòm trần lấp lánh, đẹp đến nỗi người ta phải tắm tắc khen. Mỹ Ly ngồitrên một tảng đá ven suối, ngẩng đầu nhìn sông Ngân mênh mông vô tận, say mêđến ngẩn cả người.
“Xong rồi,” Vĩnh Hách nãy giờ vẫn đang nhóm lửa bên bờgọi vọng lại. Gã gác một thanh gỗ lên hai gốc cây lớn, bên dưới treo một nồisắt, bên trong là nhựa ngải cứu đang cô đặc dần. Nhờ ánh lửa, gã thấy rõ vẻphiền muộn vương vất trên khuôn mặt người thiếu nữ, “Sao vậy?” Gã bước lại gần,nhẹ nhàng ôm lấy vai nàng.
Mỹ Ly ngả vào lòng gã, nhìn bầu trời sao sâu thẳm, thởdài, “Bầu trời đêm bát ngát như vậy thiếp thích lắm. Đẹp hơn so với ở kinhthành và hoàng cung rất nhiều!”
“Vậy quá dễ rồi, về sau, chỉ cần nàng muốn, lúc nào tacũng có thể đưa nàng ra ngoài thành để tha hồ ngắm.” Vĩnh Hách mỉm cười, ômchặt lấy nàng.
Mỹ Ly mỉm cười không đáp, về sau cơ hội sẽ không cònnhiều nữa. Nàng quyết tâm làm một người vợ tốt, một cô con dâu ngoan, một ngườimẹ hiền, sáng chiều phụng dưỡng song thân, việc nhà phức tạp, còn phải vào cunggiao tiếp, chỉ e nàng không thể nào hưởng thụ khoảng thời gian nhàn rỗi thế nàynữa.
“Nghe a mã nói, hoàng thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-ly/29229/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.