Lúc rạng sáng, mưa bụi lất phất, sau bữa sáng, sắctrời vẫn âm trầm nặng nề, thời tiết oi bức.
Hộ vệ tùy tùng đồng loạt lên ngựa, Vĩnh Hách đỡ a mãlên yên, người đưa tiễn rất đông, Ứng Như phúc tấn chỉ dặn dò vài câu ngắnngủi.
Mã Ly thẹn thùng đi đến trước ngựa, nhún mình tiễnchào cha chồng tương lai, đây là lần đầu tiên nàng gặp Đồ Cáp a mã của VĩnhHách.
Đồ Cáp ngồi trên ngựa đưa mắt đánh giá nàng một hồi,khẽ thở dài “ừ” một tiếng. Lão tổ tông đã có ý tác hợp, nha đầu này trông lạingoan ngoãn hiền lành, ông cũng không phản đối. “Ngươi phải giữ sức khỏe,” Ôngnghiêm khắc nhưng không kém phần quan tâm, “Quá gầy rồi đó.”
Hơi bất ngờ khi thấy ông nói chuyện với mình, Mỹ Lycảm kích nhún mình vâng dạ.
Vĩnh Hách rời a mã rảo bước đến gần đỡ Mỹ Ly đứngthẳng dậy, thầm xót xa nàng cứ phải nhún chào đến đau cả chân.
Vì đang chuẩn bị nhổ trại lên xe, mọi người đều tụ tậpngoài cổng. Trước mặt bao nhiêu người như vậy, Vĩnh Hách vẫn yêu thương chechở, khiến Mỹ Ly mắc cỡ đỏ mặt, cau mày khẽ đẩy gã tách ra khỏi mình. Vẻ quyếnluyến ngọt ngào của đôi trẻ khiến vài ba người bật cười. Hiếu Trang tựa vàoNgọc An, tươi tỉnh nhìn bọn họ, mở miệng trêu trọc, “Đồ Cáp, con trai ngươi yhệt như ngươi năm xưa vậy.”
Câu nói khiến Đồ Cáp và Ứng Như phải đưa mắt nhìnnhau, vừa xấu hổ vừa tình cảm, rồi phá lên cười. Đồ Cáp khom người trên lưngngựa, từ biệt lão tổ tông.
“Đồ Cáp, ngươi nhiều kinh nghiệm, nhìn xa trông rộng, lầnnày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-ly/29230/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.