Mỹ Ly đánh thức Giang Liễu đang ngủ bên cạnh, cô bécòn nhỏ, ở tuổi ham ăn ham ngủ. Mỹ Ly rất sợ mình sẽ kêu thét lên trong mộng,nhưng không nỡ bắt Giang Liễu đã cùng nàng bôn ba suốt cả ngày trời thức canhđêm, nên chỉ đành cố gắng không chợp mắt, mơ mơ màng màng kiên trì đến khi trờisáng.
Biết sáng nay Thừa Nghị và Tĩnh Hiên phải đi PhongĐài, nàng vội giục Giang Liễu sớm tỉnh dậy để khỏi làm chậm trễ hành trình.
Rửa mặt trang điểm xong xuôi, nàng cứ tưởng Thừa Nghịvà Tĩnh Hiên còn chưa thức giấc, mở cửa ra khỏi phòng mới phát hiện hai ngườiđã đi hết một bài quyền, đằng trước đằng sau lớp áo mỏng đều thấm ướt mồ hôi,hơi thở gấp gáp. Thấy nàng bước ra, họ cùng dừng tay.
Người hầu của Tĩnh Hiên biết ý bưng tới hai thau nướchầu hạ hai người rửa mặt thay áo. Mỹ Ly ngần ngại, nhưng lui về phòng thì lạiquá kiểu cách, chỉ đành cúi đầu giả vờ tản bộ ngoài sân. Cũng may chẳng bao lâusau có binh sĩ bưng đồ điểm tâm đến, nàng cũng nhân đó quay về, giúp một taybày biện.
Thừa Nghị đã thay áo xong, đứng dưới gốc cây thẫn thờyên lặng. Mỹ Ly thấy hắn vẫn trầm mặc ít nói, nhưng vẻ u ám lúc mới gặp đã tiêutan khá nhiều, đôi mắt buồn nay le lói chút ánh sáng. Nàng động lòng thươngcảm, cả cuộc đời còn lại hắn quyết dành hết cho trận đánh với Chuẩn Cát Nhĩsao? Thật ra, hai năm nay, Thừa Nghị ca còn khổ hơn nàng nhiều. Nàng ít nhấtcòn biết mình sẽ có ngày được thả, hắn thì chẳng biết khi nào mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-ly/29222/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.