Tiết trời đã có phần oi bức, Mỹ Ly đứng chờ lệnh trênhành lang ngoài Từ Ninh cung. Nàng giữ lễ theo đúng quy củ, nắng ban trưa chóichang rọi xuống người, mồ hôi rịn ra nơi trán cũng chẳng dám lau. Lúc ra dẫnnàng tấn kiến, khuôn mặt kín bưng của Ngọc An lộ vẻ tán thưởng. Lúc trước, MỹLy chẳng đợi truyền lệnh đã vô lễ xông vào, gặp dịp lão tổ tông tiếp khách quantrọng cũng không chịu ngoan ngoãn đợi ở bên ngoài, cứ chạy tới chạy lui trongsân, gây náo động khiến gà bay chó sủa, không ý tứ, cũng chẳng có phép tắc gì.
Có lẽ nàng tự mình không hiểu được, những trò mèo của nànghoàn toàn lố bịch trong mắt các ma ma, cô cô trong cung. Nàng cố tình quấy pháchẳng qua là muốn khoe khoang ân sủng của lão tổ tông trước mặt mọi người. Nàngtự tung tự tác, hy vọng thiên hạ sẽ coi trọng mình, đâu ngờ thái độ ngu ngốcxằng bậy đó càng khiến người ta ghét bỏ, càng khiến người ta coi nàng là tròcười.
Hiện giờ, đại khái nàng đã hiểu ra.
“Vào đi thôi.” Ngọc An khẽ cười với Mỹ Ly, nụ cườikhông còn vẻ khinh thị như ngày trước.
Hiếu Trang nhìn tên thái giám ôm hành lý đi theo MỹLy, chỉ là một bọc quần áo nhẹ tênh, trong lòng cảm thấy chua xót. Hài tử nàythật đáng thương! Vẻ ngoan ngoãn nhu mì hiện giờ càng khiến người ta đau lòng.Có lẽ phương thuốc ấy quá đắng, gây ảnh hưởng đến cả sinh lực nàng, Hiếu Trangbỗng nghẹn ngào.
“Uống chút trà lạnh đi, trời nóng lắm phải không?” Bàgọi Mỹ Ly đến ngồi cạnh mình bên sập, không nhịn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-ly/29223/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.