Nhan Khởi đi lên thềm, mở cửa, xoay lại nhìn Viên Cánh gượng gạo đứng đấy rồi bước thẳng vào.
Viên Cánh cắn răng vào theo.
Nhan Khởi vừa vào đã thấy Chu Phóng, lần này hắn không làm phục vụ nữa mà ngồi trong góc lướt di động.
Chu Phóng ngước lên theo trực giác thì đối mắt với Nhan Khởi.
Mặt hắn chẳng có cảm xúc gì còn Nhan Khởi thì cười cười, Chu Phóng cũng chỉ gật đầu nhẹ rồi cúi xuống xem điện thoại.
Nhan Khởi đi thẳng vào tìm chỗ ngồi chứ không định gọi món, Viên Cánh đành đặt hoa xuống và gọi hai cốc trà sữa.
Lúc quay lại thì lúng túng ngồi đối diện Nhan Khởi, vừa nghịch số thứ tự đang cầm vừa châm chước mở lời, “Nhan Khởi, em thực sự muốn nói chuyện đàng hoàng mà anh cứ giận mãi thế này, em…”
“Giận? Tôi giận gì thế?” Nhan Khởi bình tĩnh hỏi. Xi𝗇 ủ𝗇g hộ chú𝗇g tôi tại { ТRU 𝖬ТRUYỆN.v𝗇 }
Viên Cánh tủi thân nhìn anh, “Nếu anh không giận thì sao lại đưa em đến tiệm này…”
Nhan Khởi mỉm cười, “Chỉ cậu được phép thích tiệm này còn tôi thì không à?”
Viên Cánh cắn môi dưới, “Em không có ý đó, em… thôi, mình đừng nhắc chuyện đấy nữa, em muốn giải thích rõ ràng với anh, mọi chuyện thực sự không như anh thấy đâu.”
Nhan Khởi nhướng mày, “Cậu định bảo mình không cắm sừng tôi?”
Viên Cánh cúi xuống không dám nhìn anh, “Không phải thế… Nhưng bọn em thực sự chỉ cùng dạo phố dùng bữa thôi chứ chưa làm bất cứ chuyện gì khác, thật đấy, anh tin em đi.”
“Ờ.”
Viên Cánh thấp thỏm, “Ờ là sao…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-hieu/276153/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.