Bụng lại hướng hắn phát ra từng trận kháng nghị, Tần Đồng không tình nguyện mở to mắt, mới phát hiện trời đã sáng rồi. Hắn tối hôm qua đầu óc miên man suy nghĩ, thế nhưng cứ đông nghĩ tây nghĩ cuối cùng lại ngủ quên. Mở to mắt nằm trên giường một cách ngu ngốc, biết là không thể nào tránh khỏi việc cùng con người nơi này giao tiếp, liền ngẫm nghĩ lại những điểm tích cực trong đầu một lần nữa, lúc này mới bắt đầu bò xuống, nào ngờ vội vàng quá, trước mắt lại một trận tối đen, thiếu chút nữa ngã lại giường. Khi hắn bắt đầu đứng vững được, tiểu đào cũng vừa bước vào, nhìn thấy hắn rời khỏi giường, kinh ngạc nói: “Công tử đứng dậy làm gì? Phải nghỉ ngơi nhiều nha.” Tần Đồng hướng nàng nói: “Thân thể ta đã tốt lên nhiều rồi, không có việc gì đâu. Đang muốn đứng lên đa tạ cô nương cùng phu nhân ân cứu mạng mà.” Hai chữ “phu nhân” này hắn đã phải suy nghĩ thật khổ sở mới có thể nói ra từ vốn cổ văn ít ỏi của mình, tế bảo não hiện tại phỏng chừng chỉ còn một chút mảnh vụn đi.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn thật sự nhìn rõ tiểu đào, lúc trước tuy rằng gặp qua nhưng lúc đó làm gì có tâm tư dư thừa để mà đánh giá. Lúc này nhìn lên, mới phát hiện thật sự đúng là “tiểu” (do Tần Đồng luôn gọi là tiểu đào chứ không biết tên của cô gái này),khuôn mặt nho nhỏ, vóc dáng nho nhỏ, bộ dáng kia tuyệt không quá mười bốn tuổi, toàn thân cao thấp chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-hanh-thien-ha/3151323/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.