Tần Đồng hấp hấp giọng, khàn khàn vài tiếng rồi đem quần áo xa xỉ của mình xé nhỏ, hắn biết quần áo như thế này chỉ thoạt nhìn cũng biết tuyệt đối là ngoại tộc, đành phải tận lực làm cho nó không thể nhìn ra bộ dáng ban đầu, ném xuống đôi giày da cao cấp cùng đôi tất, ở trên cỏ lăn tới lăn lui vài cái, thuận tiện ở trên mặt quét vài lớp bụi bẩn. Mặt đất cứng rắn lạnh như băng cùng với cây cỏ và đá khiến cho đôi chân đau buốt, Tần Đồng vội vàng chạy như bay vào thôn nhỏ.
Vào thôn, thẳng đến ngôi nhà đầu tiên, đây cũng là có nguyên nhân, vì nhà này chỉ có hai nữ nhân, hắn sẽ dễ dàng hơn trong việc khiến các nàng thương cảm. Tần Đồng bổ nhào vào gõ cửa trước, thanh âm run rẩy: “Có người không? Cứu mạng a!”. Hắn lúc này quần áo rách mướp một chút hàn khí cũng không thể chắn được, giọng nói thì lại run rẩy đầy khó khăn. Lặp lại câu hỏi mấy lần, ngay khi mà hắn đang hoài nghi trong nhà chắc không có người, cửa kọt kẹt mở ra. Là tiểu cô nương kia, nàng xem Tần Đồng quần áo rách tung toé, bộ dáng lại như có thể bị đông cứng bất cứ lúc nào, sợ hãi kêu lên một tiếng, rồi hướng vào buồng trong la lên: “Nương, thật sự có người đang bị chết cóng này.”. Không bao lâu sau mẹ của cô gái đi ra, cũng không nói chuyện, cẩn thận đánh giá Tần Đồng. Tần Đồng không khỏi thầm mắng mình ngu ngốc, cô nhi quả phụ tự nhiên sẽ đối với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-hanh-thien-ha/3151322/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.