Náo loạn một hồi, đôi vợ chồng trẻ cuối cùng cũng yên tĩnh dùng bữa tối một cách ngon lành. Tuy không ai nói với ai câu nào, nhưng bầu không khí lại không hề căng thẳng, ngột ngạt, trái lại còn hết sức hoà hợp.
Ăn uống xong xuôi, Hoắc Vũ lập tức đẩy Lục Hạ lên phòng khách, để cô ngồi xuống ghế sofa, nói cô xem tivi còn bản thân sẽ đi rửa bát.
Ban đầu Lục Hạ cảm thấy như vậy quá thiệt thòi cho Hoắc Vũ, dù sao cơm tối cũng là anh làm. Cô không thể quá đáng như vậy được.
Cô ngỏ lời: "Hay là em với anh rửa chung nhé?"
Hoắc Vũ lập tức chau mày, lắc đầu không đồng ý. Anh cho rằng bát đĩa đầy dầu mỡ, bẩn như vậy, sao có thể để cô chạm vào được? Tay cô bị bẩn, anh sẽ không vui, sẽ khó chịu trong lòng.
Vậy nên, Hoắc Vũ cảm thấy một mình làm vẫn sẽ tốt hơn.
"Em cứ xem phim đi. Rời khỏi ghế là anh giận đấy."
Nhìn thấy sự kiên định trong mắt Hoắc Vũ, Lục Hạ quyết định từ bỏ. Cô gật đầu, ngoan ngoãn ngồi yên trên ghế xem phim cho ai đó vui lòng.
Lúc này, Hoắc Vũ mới hài lòng, xoay người đi vào phòng ăn xử lí đống bát đĩa bên trong. Trên mặt anh nở nụ cười mãn nguyện.
Bà xã của anh nên như vậy mới phải. Ngoan ngoãn để anh cưng nựng, nâng niu như thứ đồ trân quý nhất thế gian.
...
Đang xem phim đến hồi gay cấn, Lục Hạ bỗng nhận được cuộc điện thoại từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-em-ca-mot-doi/2496394/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.