Người nhà họ Ngôn vì hôn lễ của Ngôn Thượng mới tới Trường An. Sau khi đại hôn kết thúc, cha Ngôn vui mừng lại xót xa nói muốn về Lĩnh Nam. Ngôn Thượng luyến tiếc bọn họ nên muốn giữ người ở lại. Mấy năm nay chàng cũng không được gặp người nhà, hiện giờ mọi người mới vừa gặp đã lại phải chia xa khiến lòng chàng vô cùng khổ sở.
Thậm chí chàng còn có một ý tưởng lớn mật trong đầu. Chàng nghĩ nếu anh cả nhà mình có thể ở lại Trường An thì cha khẳng định cũng sẽ ở lại. Mà nhà bọn họ hiện tại chưa phân gia nên Tam Lang cũng sẽ ở lại, em út chưa lấy chồng nên đương nhiên sẽ theo bọn họ.
Nhưng ý niệm này chỉ chợt lóe lên trong đầu đã bị chính Ngôn Thượng gạt đi. Tình huống của Trường An biến đổi liên tục nên chàng và Mộ Vãn Diêu đặt mình trong hoàn cảnh đó luôn phải cẩn thận. Người nhà chàng lại quen với tính tình phóng khoáng nơi Lĩnh Nam, cũng không hiểu chính trị, nếu bọn họ ở lại đây sẽ rất dễ trở thành nhược điểm để đối thủ nhắm vào. . . . . .
Anh cả tính tình đôn hậu, không thích hợp ở Trường An. Tam Lang tuy có thân phận tiến sĩ nhưng cũng chỉ muốn dùng thân phận ấy lén lút kinh thương một chút chứ không muốn làm quan. Ngôn Thượng có cưỡng cầu cũng chỉ hại bọn họ thôi.
Vì vậy chàng chỉ đành thuyết phục người nhà ở lại Trường An nhiều thêm vài ngày, qua một đoạn thời gian nữa hẵng quay về Lĩnh Nam cũng không muộn.
Thân là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cong-chua/1731164/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.