Tà váy xanh xanh trải trên mặt đất, Lưu Nhược Trúc ngồi xổm trên mặt đất thu dọn tàn hương trong lò hương cho vào một cái khăn tay. Lúc nha hoàn bên người nàng ta đến thì chẳng thấy Lưu Nhược Trúc cùng Ngôn Nhị Lang trai tài gái sắc cầm tay nhau đứng mà chỉ thấy nương tử nhà mình ngồi xổm trên mặt đất thu dọn tàn hương.
Nhìn kỹ thì lò hương kia là lò hương mà Ngôn Nhị Lang từng dùng. Nha hoàn mờ mịt hỏi: “Nương tử, Nhị Lang đâu? Không phải ngài tìm cơ hội để nói chuyện với Nhị Lang ư?”
Lưu Nhược Trúc trả lời: “Huynh ấy đi rồi.”
Nha hoàn ngạc nhiên, dậm chân một cái rồi đi qua vội vàng kéo nương tử nhà mình dậy, tự bản thân thu dọn tàn hương. Trong lúc đó nàng ta cẩn thận ngước mắt nhìn chút mất mát trên mặt nương tử nhà mình.
Hàng mi dài của Lưu Nhược Trúc rũ xuống, mắt hơi đỏ, nhìn kỹ hình như là vừa khóc. Khi thấy nha hoàn quan tâm mình, nàng chỉ hơi hé miệng cười nói: “Hóa ra gia gia nói đúng, trong lòng Nhị Lang có người khác, thế nên gia gia mới bảo ta đừng nghĩ nhiều. Thế mà ta còn không phục…… Hôm nay là trừ tịch, thấy Nhị Lang gấp gáp phải đi như thế ta mới hiểu hóa ra trong lòng huynh ấy quả thực có nữ lang khác.”
Một tháng trước Lưu Nhược Trúc thúc giục hỏi ông nội mình rốt cuộc đã đề cập tới việc hôn sự với Ngôn Thượng chưa. Khi đó Lưu tướng công vuốt tóc nàng ta thở dài nói: “Là gia gia không tốt, lúc trước không hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cong-chua/1731101/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.