Ngôn Thượng nhìn Mông Tại Thạch lại thấy tên kia đang cười với chàng một cách cực kỳ tùy ý, vết sẹo trên mặt giống như gân xanh đang nhảy lên, dữ tợn khiến người ta sợ hãi.
Hàng mi dài của Ngôn Thượng run lên, chân chàng đi tiếp về phía xe ngựa của Mộ Vãn Diêu. Trong lúc đó mắt Mộ Vãn Diêu vẫn luôn nhìn Mông Tại Thạch và đối phương cũng nhìn nàng. Hai người đều không nói chuyện.
Một đám quan viên Hồng Lư Tự đi theo phía sau Hồng Lư Tự Khanh không dám ngẩng đầu nhìn quá nhiều. Một ít người sợ là cả đời cũng chẳng có mấy lần gặp được vị công chúa cao cao tại thượng kia nên tất cả đều hâm mộ Ngôn Nhị Lang thế mà lại là hàng xóm của công chúa. Bọn họ cuối cùng không nhịn được liếc mắt nhìn xe ngựa dưới lọng che một cái.
Cách một khoảng không gần chỉ thấy một mảnh huy hoàng rực rỡ, công chúa như minh châu ngồi trong xe ngựa. Đám quan viên phẩm cấp thấp âm thầm kinh ngạc cảm thán vì công chúa quá đẹp, nhưng trong lòng lại nổi lên một chút nghi hoặc: Sao nhìn thế nào cũng thấy, hình như…… Có chút quen mắt?
Giống như bọn họ đã gặp nàng ở đâu đó. Nhưng bọn họ sao có thể gặp công chúa tôn quý chứ?
Đám quan viên cúi đầu, không dám nghĩ nhiều nữa. Mãi tới khi cửa xe đóng lại, xe ngựa đã ra khỏi cửa hoàng thành thì đám người của Hồng Lư Tự và Ô Man mới không từ biệt mà tan.
—
Ngồi trong xe, Ngôn Thượng nhìn Mộ Vãn Diêu ở đối diện. Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cong-chua/1731100/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.