Yến tiệc cuối cùng cũng bắt đầu, đại diện mỗi nơi hăng hái chào hỏi từng người. Hoàng thượng Minh Ngọc ung dung kiêu ngạo ngồi ở chính điện,mọi người ai nấy cũng cung kính chào hỏi.
Minh Lan vẫn như thường lệ,cô luôn xuất hiện đúng lúc để chào đón các vị công chúa đến từ phương xa, đặc biệt là công chúa của Kỷ Nguyên,người này trong cung lẫn ngoài thành khắp nơi ai cũng biết, không những nhan sắc tuyệt mỹ, cầm kì thi họa văn chương đều vẹn toàn. Minh Lan cực kỳ chú trọng đến vị công chúa này, từng lời nói đến đều cận trọng,khéo léo.
- Công chúa củ Kỷ Nguyên,đã lâu không gặp,sau nhiều năm trông người vẫn như ngày nào, nhan sắc không hề phai theo năm tháng.
Công chúa liền bật cười che miệng.
- Minh Lan công chúa đây quá khen rồi. Người tôi nói nhan sắc không phai mờ theo năm tháng phải nghĩ đến người mới phải.
Minh Lan e ngại cười tươi đáp lại câu nói của cô. Nô tì bên cạnh đi lên, Minh Lan dịu dàng lấy chiếc khăn tay tặng cho công chúa Kỷ Nguyên.
- Đây là phong tục của Minh Ngọc chúng tôi. Mong công chúa không chê. Cầu chúc cho người được hạnh phúc, thành danh sau này.
Công chúa Kỷ Nguyên thích thú nhùn chiếc khăn không hết lời khen ngợi Minh Lan khéo tay lại biết cư xử,nắm lấy tay Minh Lan dịu dàng.
- Minh Lan công chúa thật chu đáo, công chúa ta đây thật không biết gì đền đáp, ta gửi vài món đồ quý của nước đến cho người vậy. - Ngừng một lúc, nàng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-lang-quen/2857800/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.