Mặt trời thoi thóp đỏ rực,ánh chiều tà mỏng manh vỡ vụn khắp nơi. Thiên Khải cùng công chúa Tường Vi đi dạo,suốt dọc đường chỉ mỗi Tường Vi bắt chuyện, Thiên Khải trả lời qua loa khiến cô thêm gượng gạo chốc lát cũng không biết nên hỏi chuyện gì. Đi thêm được một đoạn, hai người dừng ở trước con sông chảy xiết gần đó, trên bục cao nhìn xuống những khu nhà của nô tì đang bận rộn. Tường Vi chăm chú nhìn từng người đang đang bận rộn, lòng trùng xuống rồi quay sang định bảo anh đưa mình về. Nhưng Thiên Khải bây giờ như đang mãi mê điều gì đó,cô nhìn theo hướng mắt của anh. Hoa ra là một nô tì đang chậm chạp bê thau đồ đến bên sông để giặt.
Lạc Y Hoan khó khăn mang đôi giày rách đi trên nền đá của khu này đến sông để giặt đồ cho các nô tì, vì yến tiệc nên đồ đạc rất nhiều, một mình nàng giặt hết chỗ đó e là trời tối hẳn, suốt ngày nay Lạc Y Hoan chưa ăn gì, trong người cảm thấy khó chịu, run lên.
Từ xa, một nô tì đi đến với ánh mắt khinh bỉ ném đồ lên đầu nàng. Lạc Y Hoan từ từ lấy xuống đặt vào thau.
Nô tì kia chóng nạnh chua chát.
- Trong kia còn nhiều y phục lắm. - Lạc Y Hoan nghe thấy vậy liền đứng dậy đi được một bước đã bị nô tì đó xô ngã xuống khiến mặt nước đang phẳng lặng bỗng nhiên rung động như đang bị phá rối. Lạc Y Hoan đứng dậy thêm lần nữa, lần này không phải một người mà nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-lang-quen/2857801/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.