Cecil chôn mặt trong ngực Legna, không hiểu sao lại muốn làm trái với yêu cầu của Legna: “Không muốn.”
Legna luồn tay vào mái tóc vàng, khẽ vuốt, Cecil có vẻ rất mệt, dù đang đối nghịch với anh, nhưng âm điệu lại mềm mại như đang làm nũng, nó khiến Legna cảm thấy sung sướng: “Là muốn anh trừng phạt em mới bằng lòng nói? Em muốn thế à?”
Cecil tức giận cách lớp quần áo cắn cơ ngực săn chắc của Legna một ngụm.
Legna bị đau khẽ rên một tiếng, nhíu mày, rồi thở dài, cưng chiều nở nụ cười, nói một cách chắc nịch: “Em đang giận anh.”
“Cecil, em yêu” anh ôm chặt eo đối phương, kề sát tai cậu, thì thầm tên cậu, ôn nhu ngọt ngào.”Có phải là vì anh không để ý đến em không? Nên em mới không vui, phải không?”
Người yêu không trả lời, Legna cũng không sốt ruột, anh đã thông báo với Elisa là sẽ nghỉ phép một khoảng thời gian khá dài rồi, anh có rất nhiều thời gian chờ vợ mình.
Phảng phất rất lâu sau, Cecil đang vùi mặt và ngực anh mới không rõ ràng nói: “Anh là đồ ngốc.”
Legna cười khẽ một tiếng, ngón tay thon dài mạnh mẽ cứng rắn nâng cằm Cecil lên, ép buộc cậu nhìn mình: “Cuối cùng em chịu nói chuyện.”
Cecil lườm anh, hừ một tiếng. Legna hôn trán cậu một chút: “Bảo bối, anh xin lỗi, thật đó.”
Khoảnh khắc bị hôn, thứ gì đó trong tâm lý tựa hồ đột nhiên tan vỡ. Cecil nhìn vào đôi mắt dịu dàng và sâu thẳm tựa biển cả của đối phương, con ngươi ấy chỉ phản chiếu chính cậu, cậu dường như cũng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-la-cua-han/884829/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.