Trải qua mấy ngày hoang đường này, trong lòng hai người đều rất mệt mỏi, Legna chạy khắp nơi cả ngày, cuối cùng vẫn là đặt pizza qua mạng.
Trong khi chờ bánh giao tới họ thay quần áo ra, mặc đồ ngủ, rồi ngồi ở bậc thang trước cửa phòng hút thuốc.
Legna mặc đồ ngủ caro xám đậm, còn Cecil mặc hình gấu màu xanh lam, bên ngoài khoác một chiếc áo choàng tắm màu xám, một loạt khuyên đinh trên lỗ tai vẫn chưa tháo xuống, phối hợp với dép lông xù xù, sắc mặt khó coi nuốt mây nhả khói, toát lên vẻ đáng yêu lạ thường.
“Em có bộ đồ ngủ này từ khi nào thế? Sao trước đây anh chưa từng thấy nó?” Legna cười hỏi.
“Trước đây bà làm cho em” Cecil bĩu môi, khóe mắt hồng hồng.”Em nhớ bà lắm.”
Legna đặt tay lên bàn tay Cecil để trên đầu gối.
“À, hình như bà cũng may cho anh một bộ giống vậy, là quà giáng sinh năm nào đó, giờ đang chôn trong tủ quần áo nhà chúng ta” anh cũng có chút nhớ người phụ nữ nhìn qua có vẻ nghiêm túc kia.
“Nói đi nói lại, anh xin nghỉ phép rồi? Liz đồng ý? Em nghĩ hai người rất bận.” Cecil hỏi.
Legna cười khẽ một tiếng: “Đúng vậy, xin nghỉ là để đi tìm tiểu bại hoại bỏ nhà chạy trốn nhà em đấy.”
Cecil nhất thời có chút áy náy. Legna nắm tay cậu, mười ngón đan xen.
“Thực ra, anh xin nghỉ được mấy ngày rồi” Legna nói, làn môi ôm lấy ý cười xấu xa, giọng có chút bùi ngùi.”Không chỉ xin nghỉ phép một tháng, mà còn đặt luôn vé máy bay đi Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-la-cua-han/884830/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.