Căn nhà của bà Rita được một cặp vợ chồng trẻ tuổi thuê, điều kiện là nhất định phải giữ nguyên phòng của Cecil, để cậu có thể về ở bất cứ khi nào cậu muốn.
Sau khi rời đi, cậu liền tắt nguồn điện thoại, không muốn bận tâm tới bất kỳ điều gì nữa.
Ngày đầu tiên không có Legna, cậu cảm thấy mọi thứ vẫn ổn. Cậu và cô Taylor cùng nhau đi mua thức ăn, tối đó họ ăn salad cà chua trộn giấm, spaghetti và thịt viên.
Trước khi đi ngủ, cậu cầm điện thoại, do dự hồi lâu, cậu rất muốn biết Legna có nhắn tin hay gọi điện thoại cho mình không. Nội dung sẽ là gì? Nhưng cuối cùng cậu vẫn là không có dũng khí xem.
Ngày thứ hai Cecil như thường lệ ngủ thẳng tới sáng rồi thức dậy, chú Taylor ra ngoài đi làm, còn cô Taylor làm muffin (1) cho cậu, hai người tán gẫu một lúc, nói chút chuyện râu ria, sau đó cậu trở về phòng, xem hai bộ phim giết thời gian.
Buổi tối nằm trên giường cậu vẫn như cũ rất nhớ Legna, nhưng cậu không dám xem điện thoại. Cậu chỉ sợ sau khi khởi động máy sẽ phát hiện ra chẳng có thông báo nào từ Legna cả, nhưng cậu không thể ngừng hy vọng đối phương sẽ đi tìm mình.
Cậu lại nghĩ đến bộ âu phục màu xám bạc gần hoàn thành trong phòng làm việc, là quà Giáng sinh mà cậu đã chuẩn bị. Cậu hiểu rất rõ vóc dáng đối phương, có lúc thậm chí còn không cần đo đạc cũng có thể may được. Bộ đồ tây kia chỉ còn một cúc áo sơ mi là chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-la-cua-han/884828/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.