Lữ Minh Hồ rút kiếm ra, nhìn thi thể Diệp viên ngoại nằm dưới mặt đất, trên khuôn mặt tái nhợt mập mạp của hắn vẫn còn chút ý cười của Lục Quyết để lại.
Lữ Đại cũng nghe thấy giọng nói của Lục Quyết, xem ra đã chiếm thế thượng phong, trái tim nàng treo lơ lửng giữa không trung, lo lắng muốn chết. Lữ Minh Hồ thu lại kết giới, nàng lập tức vọt đến như gió lốc, thấy y bình yên vô sự thì thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới nhìn thấy thi thể trên mặt đất.
“Rốt cuộc tên kia là ai mà ngay cả gương cổ cũng không chiếu ra được?”
“Chắc là quỷ, nhưng ta chưa từng thấy qua con quỷ nào lợi hại như vậy.”
Có lẽ hồn phách của Diệp viên ngoại đã sớm bị Lục Quyết ăn mất, hắn ẩn núp ở trong cơ thể Diệp viên ngoại, bọn họ không chỉ không phát hiện ra được mà ngược lại còn bị hắn phát hiện ra trước, theo dõi suốt chặng đường đến đây, tu vi rất cao. Cao thủ như vậy vốn không phải là người vô danh, vì sao chưa bao giờ nghe nói qua?
Trong lòng Lữ Minh Hồ có nhiều nghi hoặc, cũng không muốn nói với Lữ Đại, đây không phải là chuyện Tiểu Hỉ Thước nên hiểu được.
Lữ Đại liếc nhìn y, nói: “Ta nghĩ có lẽ hắn đã gặp qua Quỳnh Phương Chân Quân, chắc hẳn còn nhận được ân huệ của lão nhân gia, cho nên mới cảm thấy chướng mắt pho tượng Thủy Đức Tinh Quân trong điện, bèn dựa theo dáng vẻ thực sự của lão nhân gia để tạo ra một pho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-kieu-tien/3401931/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.