Chương 12:
Hôm nay là ngày Đường Ôn Ngọc thi đại học.
Vượt qua được kỳ thi này, nó sẽ chính thức bước sang một ngã rẽ lớn của cuộc đời.
Ở kiếp trước, nó chỉ học trung cấp nghề, chưa từng tham dự kỳ thi đại học.
Khi bạn bè cùng trang lứa bước vào giảng đường, nó đã phải vào xưởng làm việc.
Vì trí não bị tổn thương, nó phản ứng chậm chạp, ít nói, chỉ có thể làm những công việc lặp lại, máy móc nhất.
Nhưng thật trớ trêu, chính công việc đó lại hợp với nó nhất.
Không cần giao tiếp, không ai bắt nạt.
Nhờ sự chăm chỉ và thành thật, nó còn thường xuyên được tổ trưởng khen ngợi.
Cứ thế suốt tám năm, cho đến ngày tôi nói rằng mình sắp kết hôn.
Ngọn núi lửa bị đè nén bấy lâu trong lòng nó cuối cùng cũng phun trào, Đường Ôn Ngọc phát điên.
…
May thay, kiếp này, mọi thứ sẽ khác đi.
Ba mẹ vẫn chẳng mấy để tâm đến kỳ thi đại học của nó.
Họ không định ra trường đón chờ, cũng không quá bận lòng.
Tôi thì khác. Dù người còn mệt, đầu óc quay cuồng, tôi vẫn chuẩn bị ít đồ ăn vặt, định mang đến cho nó.
Đúng lúc đó, điện thoại đổ chuông, âm thanh đó khiến tôi vô thức run lên.
Quả nhiên, như tôi dự đoán, là Giang Hạo.
“Đường Kiều Kiều, lập tức đến khách sạn Vĩ Thượng, ngõ 144, đại lộ Đông Phương. Anh có chuyện rất quan trọng cần nói. Nếu em không đến, anh sẽ nói hết mọi chuyện của kiếp trước cho Đường Ôn Ngọc biết để nó khỏi yên tâm mà thi đại học.”
Lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-ha-sot/4796958/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.